
Mô tả đặc điểm lâm sàng và cận lâm sàng của hội chứng ngừng thở khi ngủ ở bệnh nhân đái tháo đường type 2. Đối tượng và phương pháp nghiên cứu: Nghiên cứu mô tả cắt ngang trên 69 bệnh nhân đái tháo đường type 2 được đo đa ký giấc ngủ hoặc đa ký hô hấp tại Bệnh viện Bạch Mai. Kết quả: Tỷ lệ mắc hội chứng ngừng thở khi ngủ ở bệnh nhân đái tháo đường type 2 là 85,5%. BMI tăng ở nhóm đái tháo đường có hội chứng ngừng thở khi ngủ hơn là nhóm không có hội chứng ngừng thở khi ngủ. Điểm sàng lọc STOP-BANG và Epworth đều cao hơn ở nhóm bệnh nhân có hội chứng ngừng thở khi ngủ (HCNTKN) với p < 0,05. Không có sự khác biệt về HbA1c và đường máu lúc đói giữa 2 nhóm bệnh nhân. Nhóm bệnh nhân đái tháo đường type 2 mắc hội chứng ngừng thở khi ngủ có chỉ số ngừng thở/giảm thở (AHI) trung bình là 33,8 ± 25 và chỉ số khử bão hòa oxy (ODI) là 39 ± 31,2, cao hơn so với nhóm không có ngừng thở với p< 0,05. Bên cạnh đó sự khác biệt có ý nghĩa thống kê (p < 0,05) còn thấy ở chỉ số SpO2 thấp nhất ở hai nhóm bệnh nhân nghiên cứu, chỉ số này cũng cao hơn ở nhóm có hội chứng ngừng thở khi ngủ. Kết luận: Hội chứng ngừng thở khi ngủ gặp nhiều ở bệnh nhân đái tháo đường type 2. STOP-BANG và Epworth có giá trị cao trong sàng hội chứng ngừng thở khi ngủ ở bệnh nhân đái tháo đường type 2.
To describe clinical and subclinical characteristics of sleep apnea syndrome (SAS) in patients with type 2 diabetes mellitus (T2DM). Subject and methods: A descriptive cross-sectional study in 69 patients with type 2 diabetes mellitus measured as polysomnograms or ventilatory polygraphy at Bach Mai Hospital. Results: Sleep apnea syndrome was present in 85,5% of patients with type 2 diabetes mellitus. BMI was higher in the diabetic group with sleep apnea syndrome than in the group without sleep apnea. The STOP-BANG and Epworth screening scores were higher in the patients with sleep apnea syndrome group with p<0,05. There was no difference in HbA1c and fasting glucose between the two groups of patients. In the group of patients with type 2 diabetes mellitus with SAS, the mean apnoea/hypopnoea index (AHI) was 33,8±25 and the oxygen desaturation index (ODI) was 39 ± 31,2, which were higher than those without sleep apnea syndrome with p<0,05. Besides, the statistically significant difference (p < 0,05) in the lowest SpO2 index in the two patients studied was also higher in the group with sleep apnea syndrome. The lowest SpO2 value in the group of type 2 diabetes with sleep apnea was statistically significantly lower than the group without sleep apnea. Conclusions: Sleep apnea syndrome is common in patients with type 2 diabetes. STOP-BANG and Epworth are effective tools to screen for sleep apnea syndrome among patients with type 2 diabetes.
- Đăng nhập để gửi ý kiến