Website được thiết kế tối ưu cho thành viên chính thức. Hãy Đăng nhập hoặc Đăng ký để truy cập đầy đủ nội dung và chức năng. Nội dung bạn cần không thấy trên website, có thể do bạn chưa đăng nhập. Nếu là thành viên của website, bạn cũng có thể yêu cầu trong nhóm Zalo "NCKH Members" các nội dung bạn quan tâm.

Mô hình các yếu tố đóng góp vào phơi nhiễm bụi PM2.5 cá nhân tại Thành phố Hồ Chí Minh

nckh
Thông tin nghiên cứu
Loại tài liệu
Bài báo trên tạp chí khoa học (Journal Article)
Tiêu đề
Mô hình các yếu tố đóng góp vào phơi nhiễm bụi PM2.5 cá nhân tại Thành phố Hồ Chí Minh
Tác giả
Trần Thị Anh Thư; Trần Ngọc Đăng; Trần Khánh Huyền; Phạm Đình Toàn; Lê Huỳnh Như
Năm xuất bản
2024
Số tạp chí
CD6
Trang bắt đầu
168-175
ISSN
2354-0613
Tóm tắt

Nghiên cứu nhằm xây dựng mô hình các yếu tố đóng góp vào phơi nhiễm bụi PM2.5 cá nhân bao gồm biến số thuộc các nhóm yếu tố: Đặc điểm nền, địa điểm, phương tiện di chuyển, hoạt động, tình trạng thông khí, chất lượng không khí. Phương pháp nghiên cứu: Một nghiên cứu theo dõi dọc thực hiện trên 36 người sinh sống và làm việc tại TP.HCM, đeo thiết bị đo bụi PM2.5 trong 2 ngày liên tiếp và hoàn thành nhật ký hoạt động tương ứng. Kết quả: Kết quả cho thấy nồng độ bụi PM2.5 trung vị là 14 μg/m3. Mô hình BMA (Bayesian Model Average) xác định mức độ đóng góp của các yếu tố gồm 8 biến số: Tuổi, cuối tuần, độ ẩm, mưa, địa điểm ngoài trời, có mùi khói, có mùi bụi, ăn trong quán ăn/nhà hàng có BIC thấp nhất là -436,4, giải thích được 29,6% sự khác biệt trong phơi nhiễm bụi PM2.5 cá nhân. Môi trường có mùi khói đóng góp cao nhất với 17%. Tiếp đến là các yếu tố tuổi, mưa, địa điểm ngoài trời, cuối tuần đóng góp khoảng 2-4%. Các yếu tố độ ẩm, môi trường có mùi bụi và ăn trong quán ăn/nhà hàng đóng góp dưới 1%. Kết luận: Cần kiểm soát khói từ các nhà hàng, quán ăn nhằm giảm phơi nhiễm PM2.5 cá nhân tại TP.HCM.

Abstract

To build a model of factors contributing to personal exposure to PM2.5. Included factors were background characteristics, location, transportation, activities, ventilation status, air quality. Methods: A longitudinal follow-up study conducted on 36 volunteers in Ho Chi Minh City. They wore PM2.5 measuring devices for 2 consecutive days and completed corresponding Time-activity diaries (TAD). Results: The median PM2.5 concentration level was 14 μg/m3. The Bayesian Model Average (BMA) determined the contribution of factors including 8 variables: Age, weekend, humidity, rain, outdoor location, smell of smoke, smell of dust, eating in a restaurant had the lowest BIC of -436.4, explaining 29.6% of the variation in personal PM2.5 exposured. Smoke-smelling environments contributed the highest at 17%. The following factors were the age, rain, outdoor location, and weekends which contributed about 2-4%. The factors of humidity, dusty environment and eating in a cafeteria/restaurant contribute less than 1%. Conclusion: It is necessary to control smoke from restaurants and eateries to reduce personal exposure to PM2.5 in Ho Chi Minh City.