
Đánh giá lợi ích của việc bảo tồn tầm vận động cổ trong các trường hợp gãy cột sống cổ C1 mất vững còn khả năng kết hợp xương. Phương pháp can thiệp tối ưu để đạt kết quả phẫu thuật ổn định lâu dài cần được phân tích kỹ lưỡng đối với từng bệnh nhân. Báo cáo loạt ca và phương pháp phẫu thuật: Báo cáo loạt 4 trường hợp gãy cột sống cổ C1, bao gồm 2 trường hợp gãy C1 mất vững được điều trị bằng kỹ thuật bắt ốc cung sau C1 và 2 trường hợp còn lại được hàn chẩm-cổ, trong đó một trường hợp có tổn thương phối hợp và một trường hợp không thể kết hợp xương. Tất cả các ca đều được đánh giá kỹ lưỡng bằng hình ảnh chụp cắt lớp vi tính tái tạo trước phẫu thuật, với kết quả lâm sàng và hình ảnh học được ghi nhận. Kết quả: Cả 4 trường hợp được phẫu thuật, bao gồm 3 nam và 1 nữ, nguyên nhân do tai nạn lao động và tai nạn giao thông. Tất cả đều được khảo sát hình ảnh chụp cắt lớp vi tính mô phỏng ốc cột sống cổ C1 chuẩn bị trước mổ. Hai trường hợp gãy cột sống cổ C1 mất vững đơn thuần được bắt ốc cung sau C1 và cố định bằng rod phía sau. Hai trường hợp còn lại, với tổn thương kèm theo, được hàn chẩm-cổ. Không có biến chứng trong và sau phẫu thuật. Các trường hợp kết hợp xương C1 không bị ảnh hưởng đến chức năng vận động cổ trong sinh hoạt hằng ngày, trong khi 2 trường hợp hàn chẩm-cổ có giới hạn tầm vận động cổ. Kết luận: Phẫu thuật mở nắn và kết hợp xương C1 là phương pháp hiệu quả trong điều trị gãy C1 mất vững, giúp duy trì cấu trúc ổn định, kiểm soát đau và không làm ảnh hưởng đến tầm vận động cổ. Trong khi đó, hàn chẩm-cổ tuy mang lại sự vững chắc cho cột sống nhưng hạn chế đáng kể tầm vận động cổ.
To evaluate the benefits of preserving neck range of motion in patients with unstable C1 vertebra fractures who are candidates for osteosynthesis. This technique maintains bone stability while preserving normal neck mobility. The choice of surgical intervention must be assessed and tailored to each patient to ensure long-term stability and optimal outcomes. Case series and methods: This series of four cases of unstable C1 fractures. Two patients underwent C1 posterior ring osteosynthesis, while the other two required occipitocervical fusion due to the difficulty of screw placement in C1. Precise preoperative planning was performed using high-quality three-dimensional (3D) imaging simulating the C1 cervical spine screws. Clinical outcomes and radiographic data were recorded. Results: Four surgeries were performed on three male and one female patient, all of whom sustained injuries from work or traffic accidents. Prior to surgery, all patients underwent thorough CT scan evaluations. In the two isolated C1 fracture cases, screws were placed in the posterior arch of C1 and secured with rods. For the other two patients, occipitocervical fusion was required. No intraoperative or postoperative complications were reported. In patients treated with C1 ring osteosynthesis, neck motor function remained intact and did not impede daily activities. However, occipitocervical fusion significantly restricted neck mobility. Conclusion: Open reduction and osteosynthesis for unstable C1 fractures are effective in maintaining structural stability, controlling pain, preserving cervical spine stability, and minimizing impact on neck range of motion. In contrast, occipitocervical fusion provides neck stability but substantially limits neck mobility.
- Đăng nhập để gửi ý kiến