
Xác định tỷ lệ sang chấn tâm lý và mức độ kỳ thị bệnh ở người trưởng thành sau phơi nhiễm HIV. So sánh sự khác biệt về sang chấn tâm lý, kỳ thị bệnh HIV giữa các nhóm có đặc điểm khác nhau; 3) Xác định mối liên quan giữa sang chấn tâm lý với kỳ thị bệnh HIV và đặc điểm cá nhân. Đối tượng - Phương pháp nghiên cứu: 145 người đủ 18 tuổi trở lên, sau phơi nhiễm HIV đến khám tại một bệnh viện truyền nhiễm, nhận điều trị PEP. Đa số đối tượng tham gia nghiên cứu là nam, 79,3% (n = 115), hoàn cảnh phơi nhiễm chủ yếu ngoài cộng đồng 82,8% (n=120) do nguyên nhân chính là quan hệ tình dục không an toàn 57,5% (n = 83). Thiết kế nghiên cứu: cắt ngang mô tả, chọn mẫu thuận tiện có chủ đích. Kết quả: Tỷ lệ sang chấn tâm lý ở người trưởng thành sau phơi nhiễm HIV là 20% (n = 29), xác suất ở nữ giới cao hơn nam giới (OR = 0,279, CI 95% = 0,108 - 0,722, p < 0,05). Người tham gia nghiên cứu nhận thấy sự kỳ thị bệnh HIV với điểm trung bình là 2,22. Trong đó, sự kỳ thị liên quan đến các thành tố “Công khai bệnh”, “Bản thân tồi tệ”, “Thái độ người xung quanh” với điểm trung bình lần lượt là 2,44; 2,28; 2,13, không có sự kỳ thị ở thành tố "Sự kỳ thị người nhiễm HIV" (điểm trung bình là 2,02). Phơi nhiễm HIV do quan hệ tình dục không an toàn có điểm trung bình về sự kỳ thị (2,33) cao hơn so với nhóm gây ra do vật sắc nhọn/ tiếp xúc máu (2,07) (p < 0,05). Sự kỳ thị bệnh có khuynh hướng tác động đến sang chấn tâm lý người sau phơi nhiễm HIV (OR = 1,066, p = 0,057). Kết luận - Kiến nghị: Tỷ lệ sang chấn tâm lý ở người trưởng thành sau phơi nhiễm là 20%, trong đó, nữ giới có sang chấn tâm lý cao hơn nam giới, sự kỳ thị bệnh có khuynh hướng tác động đến sang chấn tâm lý. Người tham gia nghiên cứu cảm nhận sự kỳ thị bệnh HIV cao qua các thành tố công khai bệnh, bản thân tồi tệ, thái độ người xung quanh; không có sự kỳ thị ở thành tố hình ảnh người nhiễm HIV. Các kiến nghị bao gồm: 1) Tiến hành nghiên cứu tiến cứu để xác định rõ tác động của sự kỳ thị bệnh HIV đến sang chấn tâm lý người trưởng thành sau phơi nhiễm HIV; 2) Giảm gánh nặng tâm lý cho người phơi nhiễm HIV thông qua cung cấp kiến thức về bệnh HIV/AIDS và các phương pháp điều trị tiên tiến, nâng cao nhận thức và hành vi tình dục an toàn trong cộng đồng, thực hiện tư vấn chuyên sâu và cá thể hoá sau phơi nhiễm HIV cho đối tượng bị phơi nhiễm, chú ý đối tượng nữ giới.
To determine the rate of psychiatric disturbance and HIV stigma among adults exposed to HIV; To compare the differences in psychiatric disturbance, HIV stigma between groups of adults exposed to HIV; To explore the relationship between psychiatric disturbance and HIV stigma, demographic characteristics. Subjects - Research methodology: 145 people aged 18 years and over, after HIV exposure (occupational and community exposure) came to a hospital for tropical diseases, receiving PEP treatment. Most of the subjects were male, accounting for 79.3% (n = 115), the main exposure situation was outside the community 82.8% (n = 120) due to the main reason being unsafe sex, 57.5% (n = 83). Study design: cross-sectional description, purposive convenience sampling. Results: The rate of psychiatric disturbance in adults after HIV exposure was 20% (n = 29) with the probability of female was higher than that of male (OR = 0.279, CI 95% = 0.108 - 0.722, p < 0.05), HIV stigma had a tendency to impact on participants` psychiatric disturbance (OR = 1.066, p = 0.057). The responders found HIV stigma with the mean of 2.22. In which, the stigma related to the domains "Disclosure concerns", "Negative self-image", "Concerns about public attitudes" with the mean were 2.44; 2.28; 2.13, respectively, considering high; for the domain "Personalised stigma", there was low discrimination (mean = 2.02). Participants with unsafe sexual behaviors had the mean stigma score of 2.33 higher than that of the group of injuries caused by needle stick/contact with blood, secretions 2,07 (p < 0.05). Conclusions – Recommendations: 20% of participants who exposed HIV had psychiatric disturbance with the probability of female was higher than that of male, HIV stigma had a tendency to impact on participants` psychiatric disturbance. They felt the disease stigma through the three domains of "Disclosure concerns", "Negative self-image", "Concerns about public attitudes”; did not feel Personalised stigma. From the results, the following issues need to be implemented in order to reduce the psychological burden on post-HIV-exposure people: widely disseminating updated knowledge about HIV/AIDS and advanced treatment methods, strengthening media and health education to raise awareness and safe sex behavior in the community, providing in-depth and individualized post-exposure HIV counseling for exposed subjects.
- Đăng nhập để gửi ý kiến