Website được thiết kế tối ưu cho thành viên chính thức. Hãy Đăng nhập hoặc Đăng ký để truy cập đầy đủ nội dung và chức năng. Nội dung bạn cần không thấy trên website, có thể do bạn chưa đăng nhập. Nếu là thành viên của website, bạn cũng có thể yêu cầu trong nhóm Zalo "NCKH Members" các nội dung bạn quan tâm.

Đánh giá thay đổi trong thực hành tự chăm sóc và ảnh hưởng đến kết quả điều trị ngoại trú của người bệnh suy tim mạn tính tại Bệnh viện Trung ương Quân đội 108

nckh
Thông tin nghiên cứu
Loại tài liệu
Bài báo trên tạp chí khoa học (Journal Article)
Tiêu đề
Đánh giá thay đổi trong thực hành tự chăm sóc và ảnh hưởng đến kết quả điều trị ngoại trú của người bệnh suy tim mạn tính tại Bệnh viện Trung ương Quân đội 108
Tác giả
Nguyễn Hồng Hạnh; Lê Thị Diệu Hồng; Lương Hải Đăng; Nguyễn Trọng Đẳng; Nguyễn Trang Nhung
Năm xuất bản
2022
Số tạp chí
02
Trang bắt đầu
159-166
ISSN
1859-2872
Tóm tắt

Nghiên cứu sự thay đổi thực hành tự chăm sóc và nhận thức của người bệnh suy tim mạn tính sau can thiệp giáo dục sức khỏe tại Khoa Khám bệnh Cán bộ cao cấp - Bệnh viện Trung ương Quân đội 108 và ảnh hưởng bước đầu đến kết quả điều trị. Đối tượng và phương pháp: 50 người bệnh suy tim mạn tính điều trị ngoại trú được can thiệp giáo dục kiến thức theo hướng dẫn của Bộ Y tế. Đánh giá hiệu quả can thiệp giáo dục tại thời điểm trước và sau can thiệp 3 tháng theo 2 nội dung: Đánh giá hành vi tự chăm sóc bản thân (theo bộ câu hỏi EHFScB-9) và đánh giá kiến thức về suy tim (theo bộ câu hỏi DHFKS). Đánh giá ảnh hưởng đến kết quả điều trị dựa trên nghiệm pháp đi bộ 6 phút và mức độ suy tim theo phân loại NYHA. Kết quả: Độ tuổi trung bình của bệnh nhân 67,3 ± 15,3 năm; nam giới chiếm tỷ lệ 96%. Nguyên nhân suy tim mạn tính chủ yếu là bệnh động mạch vành (56%). Tại thời điểm tháng thứ 3 sau tư vấn, hành vi tự chăm sóc của bệnh nhân (23,5 ± 5,1) cải thiện hơn so với khi nhận vào nghiên cứu (26,8 ± 4,3), với p<0,05, rõ nhất ở phân nhóm hành vi liên quan đến kiểm soát dịch (tiêu chí 1, 4 và 5). Nhận thức của bệnh nhân theo thang điểm DHFKS sau 3 tháng cải thiện có ý nghĩa so với khi thu nhận vào nghiên cứu (11,2 ± 3,9 so với 9,2 ± 3,1), với p<0,05. Quãng đường trong nghiệm pháp đi bộ 6 phút tại tháng thứ 3 (240,5m) cao hơn so với trước can thiệp tư vấn (223,5m), với p<0,05. Quãng đường đi bộ 6 phút có tương quan thuận giữa với điểm nhận thức (r = 0,48), và tương quan nghịch (r = -0,52) với điểm hành vi tự chăm sóc, với p<0,05. Kết luận: Nghiên cứu bước đầu đã chứng minh vai trò của tư vấn nâng cao kiến thức và kỹ năng hành vi tự chăm sóc cho người bệnh suy tim mạn tính; hỗ trợ cải thiện hiệu quả điều trị cho bệnh nhân.

Abstract

To investigate the improved self-care behaviors and knowledge of patients with chronic heart failure after educational intervention at the Department of Medical Examination for Senior Staff - 108 Military Central Hospital and its initial impact on treatment results. Subject and method: 50 outpatients with chronic heart failure were educational interventions. All patients assess self-care behaviors (according to the EHFScB-9) scales and knowledge about heart failure (According to DHFKS) during the first visit and after three months of the educational intervention. The effect on treatment outcome based on the 6-minute walk test and NYHA class of heart failure. Results: Average age (67.3 ± 15.3 years), men (96%). The most cause of chronic heart failure was coronary artery disease (56%). At the 3rd month after counseling, the patient's self-care behavior (23.5 ± 5.1) improved compared to when enrolled in the study (26.8 ± 4.3), with p<0.05, most clearly in the behavioral subgroups related to fluid control (criteria 1, 4 and 5). The DHFKS scale after 3rd month improved significantly compared to when enrolled in the study (11.2 ± 3.9 vs. 9.2 ± 3.1), with p<0.05. The distance in the 6-minute walk test at the 3rd month (240.5m) was higher than that before the counseling intervention (223.5m), with p<0.05. The 6-minute walking distance was correlated with cognitive scores (r = 0.48), and with self-care behavior scores (r = -0.52), with p<0.05. Conclusion: This study has demonstrated the role of counseling to improve knowledge and skills in self-care behaviors for patients with chronic heart failure and help improve the effectiveness of treatment for patients.