Website được thiết kế tối ưu cho thành viên chính thức. Hãy Đăng nhập hoặc Đăng ký để truy cập đầy đủ nội dung và chức năng. Nội dung bạn cần không thấy trên website, có thể do bạn chưa đăng nhập. Nếu là thành viên của website, bạn cũng có thể yêu cầu trong nhóm Zalo "NCKH Members" các nội dung bạn quan tâm.

Rối loạn điện giải ở bệnh nhân đái tháo đường týp 2

nckh
Thông tin nghiên cứu
Loại tài liệu
Bài báo trên tạp chí khoa học (Journal Article)
Tiêu đề
Rối loạn điện giải ở bệnh nhân đái tháo đường týp 2
Tác giả
Hồ Trường Bảo Long
Năm xuất bản
2021
Số tạp chí
46
Trang bắt đầu
89-95
ISSN
1859-4727
Tóm tắt

Bệnh đái tháo đường là một trong những bệnh không lây nhiểm thường gặp với tỷ lệ mắc bệnh và tử vong cao. Rối loạn điện giải là một trong những rối loạn không phổ biến ở bệnh nhân đái tháo đường nhưng rất ít thông tin về rối loạn loạn điện giải trên đối tượng đái tháo đường Các rối loạn điện giải thường gặp là Natri, Kali, Magnesium. Rối loạn điện giải có thể liên quan đến sự gia tăng tỷ lệ bệnh tật và tử vong. Những rối loạn này đặc biệt thường gặp ở đái tháo đường mất bù, người cao tuổi hoặc có suy thận. Bên cạnh đó sử dụng các thuốc điều trị đái tháo đường hoặc bệnh kèm cũng có thể gây ra các rối loạn này. Vì thế nắm rõ cơ chế sinh lý bệnh của những rối loạn này sẽ dễ thành công hơn trong việc điều trị. Các bác sỹ lâm sàng cần lựa chọn hợp lý giữa các thuốc điều trị đái tháo đường không chỉ dựa vào hiệu quả làm giảm glucose máu và giảm nguy cơ tim mạch mà còn chú ý đến nguy cơ gây rối loạn điện giải hoặc thăng bằng toan-kiềm của bệnh nhân. Ngưng dùng các thuốc có khả năng gây rối loạn điện giải, cũng như kiểm soát chặt chẽ đường máu có tầm quan trọng đặc biệt trong việc ngăn ngừa rối loạn điện giải ở bệnh nhân đái tháo dường. Nồng độ các chất điện giải cần được xem như xét nghiệm thường quy trong theo dõi điều trị bệnh nhân đái tháo đường.

Abstract

Type 2 Diabetes mellitus is one of the most common non-communicable diseases associated with high morbidity and mortality. Electrolyte disturbances are not uncommon among diabetic patients in hospital. However, there are limited data on the magnitude of electrolyte disturbances in the diabetic population. Common electrolyte disorders are sodium, potassium, magnesium and may be associated with an increase in morbidity and mortality. These disorders are particularly common in decompensated diabetes, the elderly, or with renal failure. Besides the use of drugs for diabetes mellitus or comorbidities can also cause these disorders. Therefore, knowing the pathophysiology of electrolyte disturbance will be more successful in treatment. Clinicians need to make the right choice between antidiabetic agents not only on their effectiveness in lowering blood glucose and reducing cardiovascular risk, but also on the risk of electrolyte and acid–base disturbances in diabetic patients. Discontinuation of potentially disruptive drugs, as well as tight control of blood glucose, is of particular importance in the prevention of electrolyte disturbances in diabetic patients. Electrolyte concentrations should be considered as a routine test in the monitoring and treatment of diabetic patients.