Website được thiết kế tối ưu cho thành viên chính thức. Hãy Đăng nhập hoặc Đăng ký để truy cập đầy đủ nội dung và chức năng. Nội dung bạn cần không thấy trên website, có thể do bạn chưa đăng nhập. Nếu là thành viên của website, bạn cũng có thể yêu cầu trong nhóm Zalo "NCKH Members" các nội dung bạn quan tâm.

Tình hình điều trị loãng xương và các yếu tố liên quan ở người cao tuổi gãy xương đốt sống

nckh
Thông tin nghiên cứu
Loại tài liệu
Bài báo trên tạp chí khoa học (Journal Article)
Tiêu đề
Tình hình điều trị loãng xương và các yếu tố liên quan ở người cao tuổi gãy xương đốt sống
Tác giả
Cao Thanh Ngọc; Phạm Ngọc Thuỳ Trang; Phạm Hoàng Hải
Năm xuất bản
2024
Số tạp chí
2
Trang bắt đầu
318-323
ISSN
1859-1868
Tóm tắt

Khảo sát tình hình điều trị loãng xương ở bệnh nhân cao tuổi gãy xương đốt sống (GXĐS) và các yếu tố liên quan tại Bệnh viện Đại học Y Dược TP. Hồ Chí Minh. Đối tượng và phương pháp nghiên cứu: Nghiên cứu cắt ngang mô tả, thực hiện trên 270 bệnh nhân cao tuổi (≥ 60 tuổi) tại phòng khám Nội cơ xương khớp, phòng khám Ngoại thần kinh và phòng khám Lão khoa, Bệnh viện Đại học Y Dược TP. Hồ Chí Minh từ tháng 08 năm 2022 đến tháng 05 năm 2023. Bệnh nhân được chẩn đoán GXĐS dựa vào phương pháp Genant bán định lượng trên X-quang cột sống ngực, thắt lưng và được thu thập các thông tin về nhân khẩu, bệnh sử, thăm khám lâm sàng. Khảo sát tình hình điều trị loãng xương thông qua toa thuốc do bệnh nhân cung cấp hoặc thông tin trên hồ sơ bệnh án điện tử của bệnh nhân. Kết quả: Nghiên cứu ghi nhận tỉ lệ bệnh nhân được điều trị loãng xương trước khi GXĐS là 16,67% (45/270 bệnh nhân) và sau khi GXĐS là 78,22% (176/225 bệnh nhân). Tỉ lệ được điều trị LX ở nam giới thấp hơn so với giới nữ với tỉ lệ lần lượt là 6,56% so với 19,62% trước khi GXĐS; 59,65% so với 84,52% sau khi GXĐS. Phân tích hồi quy logistic đa biến ghi nhận giới tính nữ (OR = 3,98, p = 0,007), thoái hoá cột sống (OR = 2,83, p = 0,019), vị trí gãy T11 – L5 (OR = 4,80, p = 0,005) là các yếu tố độc lập làm tăng khả năng được điều trị LX sau khi GXĐS. Ngược lại, đái tháo đường (OR = 0,37, p = 0,028), bệnh thận mạn (OR = 0,28, p = 0,031), chỉ số T-score > -2,5 (OR = 0,23, p = 0,001) là các yếu tố làm giảm khả năng được điều trị LX sau khi GXĐS. Kết luận: Tỉ lệ bệnh nhân cao tuổi được điều trị loãng xương trước khi GXĐS xảy ra còn thấp và tỉ lệ này tăng lên đáng kể sau khi bệnh nhân được xác lập chẩn đoán GXĐS. Giới tính nữ, thoái hoá cột sống, vị trí gãy T11 – L5 là các yếu tố độc lập làm tăng khả năng bệnh nhân được điều trị LX sau khi GXĐS. Ngược lại, đái tháo đường, bệnh thận mạn, chỉ số T-score > -2,5 là các yếu tố làm giảm khả năng được điều trị LX sau khi GXĐS của bệnh nhân.

Abstract

This study aimed to investigate the treatment rate of osteoporosis in elderly patients with vertebral fractures and related factors at the University Medical Center, Ho Chi Minh City. Methods: This cross-sectional study involved 270 elderly patients (≥ 60 years old), at the Rheumatology, Neurosurgery, and Geriatrics outpatient Clinics of the University Medical Center, Ho Chi Minh City from August 2022 to May 2023. The Genant semiquantitative technique was used to diagnose vertebral fractures based on X-rays of thoracic/lumbar spine. Data including demographic information, medical history and clinical examination findings were obtained. The treatment rate of osteoporosis was determined based on the patients medical records and their prescriptions. Results: The treatment rate of osteoporosis prior to vertebral fractures was 16,67% (45/270 patients). However, this rate increased significantly to 78,22% after vertebral fractures in the remaining patients (176/225 patients). The proportion of male elderly patients who were treated with osteoporosis before and after vertebral fractures was lower than that of female elderly patients (6,56% vs 19,62% before vertebral fractures; 59,65% vs 84,52% after vertebral fractures). Multivariate logistic regression analysis revealed that female sex (OR = 3,98, p = 0,007), spondylosis (OR = 2,83, p = 0,019), vertebral fractures in T11 – L5 (OR = 4,80, p = 0,005) were positively associated with the outcome of osteoporosis treatment after vertebral fractures. Conversely, diabetes (OR = 0,37, p = 0,028), chronic kidney disease (OR = 0,28, p = 0,031) and T-score > -2,5 (OR = 0,23, p = 0,001) were negatively associated with the outcome of osteoporosis treatment after vertebral fractures. Conclusion: The proportion of elderly patients treated with osteoporosis prior to vertebral fractures remained low but the treatment rate significantly increased after the diagnosis of vertebral fractures. Elderly patients with female sex, spondylosis and vertebral fractures in T11 –L5 were more likely to be treated with osteoporosis after vertebral fractures. On the contrary, diabetes, chronic kidney disease and T-score > -2,5 were inversely related to the likelihood of receiving osteoporosis treatment after vertebral fractures.