
Tài liệu này trình bày về kỹ thuật chọn mẫu trong nghiên cứu, một quá trình chọn một nhóm nhỏ từ một quần thể lớn hơn để nghiên cứu và suy diễn kết quả cho toàn bộ quần thể. Việc chọn mẫu giúp tiết kiệm thời gian và chi phí so với việc nghiên cứu toàn bộ dân số. Tài liệu phân biệt các phương pháp chọn mẫu xác suất và không xác suất.
Chọn mẫu xác suất đảm bảo mỗi cá thể trong quần thể có cơ hội được chọn, bao gồm các phương pháp như: ngẫu nhiên đơn, ngẫu nhiên hệ thống, ngẫu nhiên phân tầng, chọn mẫu cụm, và lấy mẫu nhiều bậc. Ngẫu nhiên đơn là phương pháp cơ bản, trong khi ngẫu nhiên hệ thống chọn mẫu theo khoảng cách đều nhau. Ngẫu nhiên phân tầng chia quần thể thành các nhóm đồng nhất trước khi chọn mẫu, còn chọn mẫu cụm lại chia quần thể thành các cụm và chọn ngẫu nhiên một số cụm để nghiên cứu. Lấy mẫu nhiều bậc kết hợp nhiều phương pháp. Chọn mẫu không xác suất dựa trên sự thuận tiện hoặc phán đoán của người nghiên cứu, bao gồm các phương pháp như thuận tiện, có chủ đích, phân bổ quota, và quả bóng tuyết. Phương pháp này dễ thực hiện nhưng khó đảm bảo tính đại diện. Tài liệu cũng nhấn mạnh tầm quan trọng của việc kiểm soát sai lệch chọn mẫu, bao gồm sai lệch do mất mẫu, tiêu chí chọn mẫu không phù hợp, và các yếu tố khác. Sai lệch chọn mẫu có thể dẫn đến kết quả nghiên cứu không chính xác. Cuối cùng, tài liệu đưa ra ví dụ về cách chọn mẫu PPS và bài tập khảo sát hộ gia đình để minh họa việc áp dụng các kỹ thuật đã trình bày. Tóm lại, việc lựa chọn kỹ thuật chọn mẫu phù hợp phụ thuộc vào mục tiêu nghiên cứu, thiết kế nghiên cứu và nguồn lực sẵn có.
- Đăng nhập để gửi ý kiến