Website được thiết kế tối ưu cho thành viên chính thức. Hãy Đăng nhập hoặc Đăng ký để truy cập đầy đủ nội dung và chức năng. Nội dung bạn cần không thấy trên website, có thể do bạn chưa đăng nhập. Nếu là thành viên của website, bạn cũng có thể yêu cầu trong nhóm Zalo "NCKH Members" các nội dung bạn quan tâm.

Mối liên quan giữa hội chứng chuyển hóa và các thành tố hội chứng chuyển hóa với nguy cơ gãy cổ xương đùi và nguy cơ gãy xương chính theo mô hình FRAX ở người cao tuổi

nckh
Thông tin nghiên cứu
Loại tài liệu
Bài báo trên tạp chí khoa học (Journal Article)
Tiêu đề
Mối liên quan giữa hội chứng chuyển hóa và các thành tố hội chứng chuyển hóa với nguy cơ gãy cổ xương đùi và nguy cơ gãy xương chính theo mô hình FRAX ở người cao tuổi
Tác giả
Cao Thanh Ngọc; Ngô Tuấn Anh; Huỳnh Khôi Nguyên
Năm xuất bản
2023
Số tạp chí
2
Trang bắt đầu
240-245
ISSN
1859-1868
Tóm tắt

Khảo sát mối liên quan giữa hội chứng chuyển hóa và các thành tố hội chứng chuyển hóa với nguy cơ gãy cổ xương đùi và nguy cơ gãy xương chính theo mô hình FRAX ở người cao tuổi tại phòng khám Nội cơ xương khớp và phòng khám Lão khoa, Bệnh viện Đại học Y Dược TP. Hồ Chí Minh. Đối tượng và phương pháp nghiên cứu: Nghiên cứu cắt ngang, thực hiện trên 239 bệnh nhân cao tuổi (≥ 60 tuổi) đến khám tại phòng khám Nội cơ xương khớp và phòng khám Lão khoa, Bệnh viện Đại học Y Dược TP. Hồ Chí Minh từ tháng 11 năm 2020 đến tháng 05 năm 2021, với 178 bệnh nhân nữ và 61 bệnh nhân nam. Chẩn đoán HCCH theo tiêu chuẩn NCEP/ATP III năm 2005 (National Cholesterol Education Program/Adult Treatment Panel III) cho người Châu Á. Nguy cơ gãy xương cao khi nguy cơ gãy cổ xương đùi trong vòng 10 năm (FRAX1) ≥ 20% hoặc nguy cơ gãy xương chính trong vòng 10 năm (FRAX2 ≥ 3%) theo mô hình FRAX. Kết quả: Nghiên cứu ghi nhận trong 239 bệnh nhân cao tuổi, có 95 bệnh nhân có HCCH và 144 bệnh nhân không có HCCH. Nhóm có HCCH có giá trị FRAX1 và FRAX2 cao hơn so với nhóm không có HCCH. Tuy nhiên chỉ ghi nhận sự khác biệt có ý nghĩa thống kê ở nhóm nữ giới với p < 0,05. Trong các thành tố hội chứng chuyển hóa, vòng eo và HDL-C có mối tương quan nghịch với FRAX1 và FRAX2 ở nữ giới (p < 0,001), nhưng không ghi nhận mối liên quan này ở nam giới. Có mối tương quan thuận giữa huyết áp tâm thu với FRAX1 ở nữ mà không ghi nhận ở nam. Không ghi nhận mối tương quan giữa huyết áp tâm trương, triglycerit, đường huyết đói với FRAX1 và FRAX2 ở 2 giới. Phân tích hồi quy tuyến tính đa biến mối liên quan giữa các yếu tố với kết cục là FRAX1 và FRAX2 ở nữ giới, HCCH làm tăng FRAX1 và FRAX2 lần lượt lên 1,79% và 2,92% (p < 0,05). Vòng eo có mối tương quan nghịch với FRAX1 và FRAX2 với giá trị beta lần lượt là β = -0,07 (p = 0,044) và β = -0,11 (p = 0,032). Kết luận: HCCH làm tăng nguy cơ gãy cổ xương đùi và nguy cơ gãy xương chính trong vòng 10 năm theo mô hình FRAX lần lượt là 1,79% lên 2,92% ở nữ giới. Có mối tương quan nghịch giữa vòng eo với nguy cơ gãy cổ xương đùi và nguy cơ gãy xương chính trong vòng 10 năm theo mô hình FRAX với giá trị beta lần lượt là -0,07 (p = 0,044) và -0,11 (p = 0,032) ở nữ giới.

Abstract

To investigate the association between metabolic syndrome, components of the metabolic syndrome with the risk of femoral neck fracture and the risk of major osteoporotic fracture according to the FRAX model in the elderly at the Rheumatology Clinic and Geriatric Clinic, University Medical Center, Ho Chi Minh City. Methods: This cross-sectional study was conducted with the participation of 239 elderly patients (≥ 60 years of age) at Geriatric clinic and Rheumatology clinic of University Medical Center Ho Chi Minh City from November 2020 to May 2021. Metabolic syndrome was defined using criteria from NCEP/ATP III (National Cholesterol Education Program/Adult Treatment Panel III) in 2005 for Asian people. High risk of fracture was defined using fracture risk assessment tool (FRAX) with femoral neck bone mineral density, cut-points of ≥ 3% for 10-year hip fracture (FRAX1) and ≥ 20% for 10-year major osteoporotic fracture (FRAX 2). Results: Of 239 elderly enrolled the study, we had 95 patients with metabolic syndrome and 144 patients without metabolic syndrome. The group with metabolic syndrome had higher FRAX1 and FRAX2 compared with the group without metabolic syndrome. However, statistically significant differences were only recorded in the female group (p < 0.05). In the metabolic syndrome components, waist circumference and HDL-C were negatively correlated with FRAX1 and FRAX2 in women (p < 0.001), but not in men. There was a positive correlation between systolic blood pressure and FRAX1 in women but not in men. There was no correlation between diastolic blood pressure, triglycerides, fasting blood glucose with FRAX1 and FRAX2 in both sexes. In the multivariate linear regression analysis of the relationship between some risk factors with FRAX1 and FRAX2 outcomes in women, the metabolic syndrome increased FRAX1 and FRAX2 by 1.79% and 2.92%, respectively (p < 0.05). Waist circumference was negatively correlated with FRAX1 and FRAX2 with beta values of β = -0.07 (p = 0.044) and β = -0.11 (p = 0.032), respectively. Conclusion: Metabolic syndrome increases the 10-year FRAX risks of femoral neck fracture and of major osteoporotic fracture by 1.79% to 2.92%, respectively. There was a negative correlation between waist circumference and the risk of femoral neck fracture and the risk of major osteoporotic fracture within 10 years according to the FRAX model with beta values of -0.07 (p = 0.044) and -0.11 (p = 0.032), respectively in females.