
Tỷ lệ trầm cảm ở bệnh nhân đái tháo đường là khá cao. Biểu hiện lâm sàng của trầm cảm và đái tháo đường có nhiều chồng lấp làm cho trầm cảm dễ bị bỏ sót và không được chẩn đoán kịp thời. Mục tiêu 1. Khảo sát tỷ lệ của trầm cảm bằng thang PHQ - 9 và ICD 10. 2. Mô tả các biểu hiện lâm sàng của trầm cảm ở các đối tượng nghiên cứu. Đối tượng và phương pháp nghiên cứu nghiên cứu mô tả cắt ngang trên 210 bệnh nhân đái tháo đường type 2 điều trị nội trú tại khoa Nội tổng hợp - Bệnh viện Trường Đại học Y Dược Huế và Khoa Nội Nội tiết - Thần Kinh, Bệnh viện Trung ương Huế. Nghiên cứu sàng lọc những trường hợp trầm cảm trong số các đối tượng nghiên cứu bằng thang PHQ - 9 với ngưỡng điểm cắt là 10 cho trầm cảm. Sau đó dùng tiêu chuẩn của ICD 10 chẩn đoán xác định lại các trường hợp có trầm cảm theo PHQ - 9 bởi các bác sĩ chuyên khoa tâm thần. Những bệnh nhân được chẩn đoán xác định trầm cảm theo tiêu chuẩn lâm sàng được khám và mô tả những triệu chứng lâm sàng. Kết quả Tỷ lệ trầm cảm ở bệnh nhân đái tháo đường type 2 khi đánh giá bằng PHQ - 9 là 39% trong đó trầm cảm nặng là 2,8%, vừa là 9,5% và nhẹ là 26,7%. bằng tiêu chuẩn của ICD 10 là 31,4% trong đó nhẹ là 4,3%, vừa là 19,5% và nặng là 7,6%. Các triệu chứng lâm sàng thường gặp của trầm cảm ở các đối tượng nghiên cứu tùy theo mức độ mà có các biểu hiện vởi tần suất, tỷ lệ khác nhau. Triệu chứng mất ngủ chiếm tỷ lệ cao nhất cho dù ở mức độ trầm cảm nào. Kết luận Trầm cảm gặp tỷ lệ cao ở bệnh nhân đái tháo đường type 2, mất ngủ là triệu chứng thường gặp nhất, do đó các thầy thuốc nội khoa cần lưu ý sàng lọc trầm cảm ở bệnh nhân đái tháo đường type 2, đặc biệt khi bệnh nhân có triệu chứng mất ngủ đi kèm.
The prevalence of depression is high in patients with type 2 diabetes mellitus (T2DM). The overlap of symptoms between depression and diabetes mellitus makes depression easy to be missed and not diagnosed in time. Objectives 1. To investigate the prevalence of depression using the PHQ - 9 and clinical criteria of ICD10. 2. To describe the clinical manifestations of depression in study participants. Subjects and methods This is a descriptive cross - sectional study on 210 inpatients with T2DM at the Department of General Internal Medicine, Hue University Hospital and at the Department of Endocrinology - Neurology, Hue Central Hospital. PHQ - 9 with the cutoff of 10 was used to screen depressed patients among participants, then psychiatrists used clinical criteria of ICD 10 to diagnose depression definitively. Patients who were diagnosed with depression according to clinical criteria were examined and described clinical symptoms. Results The prevalence of depression in patients with T2DM assessed by the PHQ - 9 was 39% overall, and classified into three subtypes severe (2,8%), moderate (9,5%) and mild depression (26,7%) and by clinical criteria of ICD 10 was 31,4% in which severe (7,6%), moderate (19,5%) and mild depression (4,3%). The prevalence of common clinical symptoms of depression in these research subjects varied and depended on the severity of depression. Disturbed sleep was the most common symptom in any degree of depression. Conclusion This study identified a high prevalence of depression among patients with T2DM. Disturbed sleep was the most common symptom in study participants. Thereby internal medicine physicians should screen depression in patients with T2DM especially when they had disturbed sleep symptom.
- Đăng nhập để gửi ý kiến