
Biến thiên nhịp timphản ánh tác động của thần kinh tự chủ lên tim và có giá trị tiên lượng khả năng xuất hiện rối loạn nhịp timnguy hiểm và tỷ lệ tử vong. Người bệnh Đái tháo đường có tỷ lệ cao biến chứng thần kinh tự chủ làm giảm chất lượng cuộc sống và tăng nguy cơ tử vong tim mạch. Mục tiêu của nghiên cứu này là: Khảo sát một số chỉ số biến thiên nhịp tim ở người bệnh Đái tháo đường type 2 có đường huyết không ổn định bằng Holter điện tâm đồ 24h và tìm hiểu mối tương quan giữa một số chỉ số biến thiên nhịp tim với nồng độ đường huyết ở đối tượng nghiên cứu. Đối tượng và phương pháp nghiên cứu: Mô tả cắt ngang 50 người bệnh Đái tháo đường có đường huyết không ổn định được theo dõi Holter điện tâm đồ 24 giờ và đường máu mao mạch 5 lần trong ngày. Kết quả nghiên cứu: Các chỉ số biến thiên nhịp tim như độ lệch chuẩn của các nhát bóp bình thường trên toàn bộ Hoter điện tim 24 giờ (SDNN), trung bình của độ lệch chuẩn tất cả các khoảng RR bình thường của tất cả các đoạn 5 phút trên toàn bộ Holter điện tim 24 giờ (ASDNN), độ lệch chuẩn của các khoảng RR bình thường trong mỗi 5 phút của toàn bộ Holter điện tim 24 giờ (SDANN), trung bình của căn bậc hai tổng các bình phương đoạn RR (RMSSD) ở người bệnh Đái tháo đường typ 2 có đường huyết không ổn định đều thấp hơn so với người khỏe mạnh. Nhóm hạ đường huyết có các chỉ số biến thiên nhịp tim theo thời gian thấp hơn nhóm đường huyết cao. SDNN, ASDNN, SDANN tương quan thuận với HbA1c ở nhóm đường huyết cao và tương quan nghịch với HbA1c ở nhóm hạ đường huyết. Các chỉ số biến thiên nhịp tim theo thời gian tương quan tương quan nghịch hoặc không có mối tương quan với nồng độ đường huyết các thời điểm kiểm tra. Thời khoảng QT hiệu chỉnh tối đa (QTc max) ở nhóm hạ đường huyết cao hơn nhóm đường huyết cao và có tương quan nghịch mức độ vừa với nồng độ đường huyết 6h và 11h trước ăn ở nhóm hạ đường huyết. Các rối loạn nhịp tim không tương quan với nồng độ đường huyết.
Heart rate variability (HRV) reflects cardiac autonomic nervous function and predicts risk of serious arrhythmia and mortality. Diabetes mellitus patients have high rate cardiac autonomic nervous dysfunction and arterial diseases, so they are reduced quality of life and significantly increased cardiovascular mortality. The aim of this study was to examine Heart rate variability in diabetes mellitus participants with uncontrol blood glucose level and the relationship between heart rate variability and blood glucose level f-rom 24-h Holter electrocardiogram recordings. Method: We performed a cross – sectional study included 50 diabetes mellitus participants with unstable blood glucose level f-rom 24-h Holter–electrocardiogram recordings and was followed by a finger prick blood glucose assessment glucose 5 times (6h-11h-13h-17h-21h). Results: SDNN(Standard deviation of all normal sinus R-R intervals), ASDNN (The mean of the standard deviation of all normal sinus R-R intervals for all 5-minute segments of the entire recording), SDANN (Standard deviation of the averaged normal sinus R-R intervals for all 5 minute segments of the entire recording), RMSSD (The root mean square of the difference between the coupling intervals of adjacent R-R intervals) are lower in diabetes mellitus participants than normal. HRV in hypoglycemia group is lower no significant than hyperglycemia group’s. Correlation analysis identified that there was no significant relationship between any HRV time domain parameter and blood glucose level in the diabetes mellitus participants. SDNN, ASDNN, SDANN in hyperglycemia group was significantly correlations with HbA1c but no significantly negatively correlated in hypoglycemia group. QTc max was longer in hypoglycemia group and was negatively correlated with blood glucose levels at 6 a.m, 11 a.m (fasting plasma glucose). There was no correlations between arrhythmia and blood glucose levels.
- Đăng nhập để gửi ý kiến