
Bài trình bày tập trung vào ba nội dung chính: biến số nghiên cứu, các chỉ số nghiên cứu và phương pháp thu thập số liệu.
Biến số nghiên cứu được định nghĩa là đặc tính có thể mang nhiều giá trị khác nhau. Chúng được phân loại thành định lượng (liên tục, rời rạc) và định tính (danh mục, thứ hạng, nhị phân). Biến số cũng được phân loại theo mối tương quan thành biến độc lập (nguyên nhân) và biến phụ thuộc (kết quả). Độ tập trung của số liệu được đo lường bằng trung bình, trung vị và mốt, mỗi loại có ưu nhược điểm riêng. Độ phân tán được đo lường bằng khoảng phân tán, phương sai, độ lệch chuẩn, và hệ số biến thiên.
Các chỉ số nghiên cứu bao gồm tỷ lệ, tỷ số, tỷ suất, tỷ lệ hiện mắc (điểm, khoảng thời gian), tỷ suất mới mắc, tỷ suất chênh (OR), nguy cơ tương đối (RR), mật độ mới mắc, nguy cơ quy thuộc (AR), và nguy cơ quy thuộc quần thể (PAR). Các chỉ số này được dùng để đo lường tần suất mắc bệnh, mức độ tương quan, và tác động của yếu tố nguy cơ.
Phương pháp thu thập số liệu bao gồm phỏng vấn trực tiếp, gửi bảng hỏi qua bưu điện, phỏng vấn qua điện thoại, và các phương pháp khác. Việc lựa chọn phương pháp phụ thuộc vào chi phí, chủ đề điều tra, thời gian, tỷ lệ từ chối trả lời. Thiết kế bảng hỏi cần phù hợp với phương pháp thu thập.
- Đăng nhập để gửi ý kiến